Buông tay đúng khúc, dứt tình đúng lúc mới là đàn bà thông minh

Cuộc đời người đàn bà, muốn hạnh phúc, chính là đừng cưỡng cầu. Người với người cũng như thế. Đến một lúc, khi duyên đã cạn, phận đã tan, tất thảy đều hóa tro mà tàn.



Tình đã cạn, duyên đã tàn cớ sao phải cố gắng khi không hạnh phúc

Cuộc trò chuyện cùng cô bạn thân về tình đã cạn

Hôm đó, tôi có cuộc hẹn với cô bạn thân lâu năm vào một dịp cuối tuần. Nhưng trái với dáng vẻ thư thả được nghỉ ngơi của tôi thì bạn là u sầu đến mỏi mệt của cô ấy. Tôi có gặng hỏi thì mới nói “Tao đang không cảm thấy hạnh phúc mày à!”. Tôi giật mình, ngẩn người trong giây lát. Câu nói đó của bạn tôi khiến tôi chùn lòng hẳn.


Tôi và cô bạn thân từng lớn lên cùng nhau với một quan điểm, đàn bà có thế nào vẫn là phải khiến mình có thể hạnh phúc mỗi ngày. Chúng tôi làm công việc khiến mình hạnh phúc. Chúng tôi yêu đương vì muốn hạnh phúc. Chúng tôi kết hôn cũng vì muốn hạnh phúc. Tôi và bạn đều cùng quan điểm phải gắn hai chữ “hạnh phúc” vào mọi sự lựa chọn trong cuộc đời mình.


Vì vậy, câu nói trên chẳng khác nào nói rằng bạn tôi đang sống từng ngày như ở địa ngục… Tôi hỏi làm sao lại không hạnh phúc? Bạn tôi bắt đầu kể về cuộc hôn nhân đã không còn vẹn tròn của mình. Cô ấy phát hiện chồng ngoại tình. Bạn tôi bằng lòng tha thứ cho chồng, nhưng anh ta lại chẳng đoái hoài hối lỗi là bao.


Kết thúc câu chuyện là tiếng thở dài mỏi mệt của bạn. Tôi nhìn bạn, chỉ nói, vậy thì kết thúc đi. Bạn tôi ngẩng đầu lên, đôi mắt đầy phản đối. Cô ấy đưa ra không biết bao nhiêu lý do, rằng vì con cái, vì gia đình vì…quá nhiều thứ. Tôi chỉ hỏi, vậy có lý do nào là vì bản tɦân, vì hạnh phúc của cô ấy hay không? Bạn tôi cúi mắt, không trả lời. Tôi biết rõ ràng cô ấy đã luôn có câu trả lời cho mình. Chỉ là, đàn bà mà, thương nhiều, yêu sâu, cứ thế mà không buông bỏ được.


Nhiều phụ nữ ngoài kia chắc cũng chẳng khác gì bạn tôi. Họ thấy rõ cuộc sống của mình đang chìm trong bất hạnh thế nào. Họ không ngu ngốc để không biết mình bị bội bạc, phản bội thế nào. Họ còn có không ít lý do đầy hy sinh để níu giữ cuộc hôn nhân đổ vỡ của mình. Nhưng thử hỏi đàn bà làm vậy thì được gì? Vì con à? Liệu những đứa trẻ vô tội có thể lớn lên hạnh phúc trong một gia đình quá nhiều dối lừa và cam chịu? Vì cha mẹ đẻ của mình à? Có cha mẹ nào lại mong con mỗi ngày đều gồng mình lên sống vì họ không? Hay vì thiên hạ, vì lời ra tiếng vào? Chiều lòng thiên hạ ngoài kia có khiến ta hạnh phúc hơn được không?



Nếu bản thân ta không thể hạnh phúc thì ta chẳng đủ sức khiến ai hạnh phúc cả


Rõ ràng câu trả lời là không, chắc chắn là không!


Theo kinh nghiệm của các thầy cô Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn chia sẻ: Đàn bà phải hiểu, nếu bản thân ta không thể hạnh phúc thì ta chẳng đủ sức khiến ai hạnh phúc cả. Đừng tự giao cho mình trọng trách phải hy sinh mà nghĩ cho gia đình, cho con cái của mình. Không ai trong số họ có thể thoải mái nhận sự hy sinh quá sức của ta cả. Rồi ta lại tự trách mình vì những tổn thương và mất mát mà kẻ không đáng gây ra. Đừng vậy nữa! Đừng tự giam cầm mình trong một chiếc lồng quá sức chịu đựng nữa! Đàn bà, phải học cách buông tay khi đã không còn hạnh phúc.


Đàn bà buông tay đúng lúc, dứt tình khi nên mới là đàn bà khôn. Nếu người yêu mắng bạn, buông tay đi. Nếu hôn nhân bất hạnh, buông tay đi. Nếu bạn không đang hạnh phúc, buông tay đi! Nếu đã từng hàn gắn vẫn bằng không, buông tay đi.


Đừng ngần ngại khi kết thúc mà biết rõ bản thân mình đã kiệt sức và không còn hạnh phúc được nữa.


Đến cuối cùng bạn sẽ hiểu, thật ra nắm hay buông cũng như một câu chuyện luôn có hồi kết. Kẻ đến người đi, hợp tan cũng là chuyện thường tình. Chẳng ai có thể ở bên ai cả đời chỉ vì một tờ giấy hôn thú. Hay mọi đứa trẻ lớn lên đều cần những hạnh phúc chân thật, dù là không còn nguyên vẹn.


Chúng sẽ biết rằng cha mẹ chúng vì muốn hạnh phúc mà buông tay, và chúng cũng sẽ sống chỉ vì muốn hạnh phúc như thế dù có khó khăn thế nào. Và chính đàn bà, cũng hãy nhớ, nếu bất hạnh, hãy buông tay. Lòng có bình yên, tim có hạnh phúc thì mọi điều mới có thể ý nghĩa…

Xét tuyển trực tuyến